Chu đại thẩm bỗng nhiên phản ứng, kêu to một tiếng:
"Bao Cốc, ngươi ở chỗ này xem, ta đi bẩm báo Quận Thủ đại nhân! Đây là yêu quái!" Dứt lời, không đợi Bao Cốc đáp lại vội vã hướng phía Quận Thủ phủ chạy đi.
Bao Cốc kịp hồi thần, kêu lên:
"Chu đại thẩm, nó biết bay biết chạy biết phun lửa, ta không xem chừng được nó!" Nàng nhìn thấy Chu đại thẩm cũng không quay đầu lại mà vẫn tiếp tục chạy về phía trước. Đừng nhìn Chu đại thẩm đói chỉ còn lại da bọc xương, nhưng thân thủ mạnh mẽ còn hơn tráng niên hán tử. Bao Cốc rất hoài nghi, lúc này dù có chín con trâu cũng không kéo Chu đại thẩm lại được. Nàng chỉ có thể nhìn theo bóng lưng chạy xa của Chu đại thẩm.
Một mảnh quang mang chói mắt mang theo sóng nhiệt nóng rực kéo đến, Bao Cốc cảm giác được khác thường, quay đầu vừa nhìn, sợ đến há miệng lớn như cái trứng gà. Con cóc nguyên bản chỉ xuất hiện trên đỉnh núi ngoài thành cư nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, lúc này con cóc lớn thoạt nhìn tựa như một ngọn núi đạp mây đỏ. Cóc lớn chân đạp liệt hỏa cuồn cuộn nhảy nhót trên bầu trời, miệng phun hỏa diễm, thiêu cháy một mảnh trời, nhiệt độ dưới mặt đất cũng kịch liệt tăng lên, dâng lên một luồn sóng nhiệt, trên người Bao Cốc chảy ra mồ hôi lớn như hạt đậu trong nháy mắt bị chưng bốc hơi. Khiến Bao Cốc sợ hãi chính là phía trước con cóc lớn cách đó không xa còn có một vật thể hình người hừng hực liệt hỏa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-von-phuc-hau/161733/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.