Yến Phất Quang vừa tiến vào đã nhận ra không đúng.
Đuôi lông mày hắn nhăn lại, nhìn phi trùng chết cứng trên ngọn cây, bỗng nhiên gợi lên một mạt ý cười khinh thường.
Chướng khí thấy đã mê hoặc được một người khác, không khỏi có chút đắc ý.
Trong rừng bầu trời quang đãng, một mạt sương mù lặng yên dâng lên, bị rừng cây rậm rạp che đậy.
Ánh mắt Yến Phất Quang lóe lóe, cúi đầu nhìn trường kiếm trong tay. Khi chướng khí từ dưới chân lặng yên không một tiếng động xuất hiện, thần sắc trong mắt lạnh lùng.
Trên mặt hắn biểu tình hết sức bình tĩnh.
Chướng khí nghĩ rằng đã mê hoặc được hắn, vừa mới chuẩn bị biến đổi cảnh tượng, ai ngờ bỗng nhiên bị một kiếm phá vỡ thiên địa.
Hàn quang thoáng hiện.
Hắn thậm chí còn chưa thấy rõ Yến Phất Quang động thủ như thế nào, người nọ đã thu hồi kiếm.
Sương mù bám trên phi trùng chậm rãi tan đi.
Trời quang nắng ấm cũng trở nên thoải mái hơn.
Yến Phất Quang ngẩng đầu híp híp mắt, đã biết suy nghĩ của mình không sai.
Trong núi tinh quái thành tinh, trốn trong phi trùng mê hoặc người qua đường.
Giờ phút này cảnh tượng trong núi rút đi, cảnh tượng bây giờ hiện lên trước mắt mới là chân thật.
Bởi vì liên tục vận dụng linh lực, Yến Phất Quang ho nhẹ một tiếng, lau đi vết máu bên môi.
Con ngươi đen nhánh tựa như hàn tinh, lúc này dựa vào trực giác nhìn sang bên cạnh.
Chướng khí thấy một lần không thành công, liền muốn tới lần thứ hai.
Nhưng nó biến ra Bạch Lang lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483136/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.