Trong phòng thập phần an tĩnh, cũng bởi vậy, tiếng hít thở của hai người phảng phất như quyện với nhau.
Bầu không khí ái muội từng chút từng chút lan tràn trong không khí, Yến Phất Quang nhắm hai mắt, trán giật giật.
Hắn trong lòng còn đang rối rắm có nên đẩy Bạch Lang ra hay không.
Cuối cùng quyết định vẫn nên nói rõ ràng trước.
Mùi hương trên người thiếu nữ thoang thoảng quanh mũi.
Yến Phất Quang nắm chặt tay, áp xuống tử khí, mở bừng mắt, sau đó...... nhìn thấy Bạch Lang cầm dao phay trong tay.
Bạch Lang đã mở dây lưng, chỉ cần nhẹ nhàng kéo một cái là có thể nhìn thấy nơi đó.
Dao phay trong tay nàng còn cách rất gần.
Khí lạnh sắc nhọn cách quần áo tựa hồ cũng có thể cảm nhận được.
Yến Phất Quang mở to hai mắt, trong khoảng thời gian ngắn có chút không kịp phản ứng lại.
Tiểu Bạch Long này là muốn......?
Bạch Lang đang muốn làm gì?
Đương nhiên là thay sư tôn hạ quyết tâm đoạn căn a.
Mắt thấy lập tức phải sát thương nơi đó, trên mặt Tiểu Bạch xuất hiện một nụ cười như trút được gánh nặng.
Yến Phất Quang vẫn không nhúc nhích, chỉ cảm giác dưới bụng hơi lạnh, sau đó thấy nghịch đồ kia đưa dao đến càng ngày càng gần.
Hắn nhăn mi, trong chớp mắt rốt cuộc phản ứng lại.
Nơi đó.
Nghịch đồ này là muốn cho hắn đoạn căn?!
Yến Phất Quang tuy định lực rất tốt, nhưng nghĩ đến khả năng này cũng nhịn không được mi tâm nhảy dựng, thiếu chút nữa nhịn không được cánh tay run rẩy.
Mắt thấy Bạch Lang cười ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483125/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.