Bạch Lang không nghĩ tới cư nhiên còn có thể ở đây gặp được Già Ly thánh tăng.
Nàng ngồi ở bậc thang ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy vị tăng nhân trẻ tuổi đứng ở đó, ánh mắt ôn hòa nhìn nàng.
Tăng y màu trắng của hắn ở dưới ánh nến nhẹ bay.
Khuôn mặt thanh tuấn ninh nhã quen thuộc, làm cho Tiểu Bạch Long có chút không dám tin tưởng.
"Thánh...... tăng?"
Già Ly thấy nàng, tim cũng hơi hơi mềm xuống.
"Tiểu Bạch thí chủ sao lại một mình ngồi ở đây?"
Hắn biết Yến Phất Quang với Quý Tu đuổi theo nàng đến, lại không biết nàng vì sao một mình ngồi ở chỗ này.
Già Ly cầm tay Bạch Lang, kéo nàng đứng dậy, lại đưa qua một mảnh khăn.
Bạch Lang lúc này mới chú ý tới tay nàng có dính chút bụi.
"Nga, cảm ơn thánh tăng."
Nàng nhận khăn lau lau, bụi trên cổ tay trắng nõn mới xem như được lau sạch.
Già Ly lắc lắc đầu.
"Không có việc gì chứ?"
Bạch Lang thở dài: "Không có việc gì."
Miệng nàng nói như vậy, nhưng trên mặt lại vẫn có chút ẩn sầu. Già Ly đã nhìn ra, nhưng cũng không ép nàng phải nói ra, chỉ rũ mắt nói: "Bần tăng đã lấy một gian phòng trên lầu, chủ khách điếm này là tín đồ của Vô Đỉnh Tự, cho nên đã để lại cho ta một gian. Tiểu Bạch thí chủ nếu không có chỗ nghỉ ngơi, có thể cùng bần tăng đi đến đó."
Hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra khốn cảnh của Bạch Lang hiện tại, nhưng cũng rất chu đáo không có hỏi ra.
Nghe được có địa phương nghỉ ngơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483122/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.