Bạch Lang:...... 
Khi nàng vừa nghe thấy thế lại không thấy có vấn đề gì, chờ đến khi Phương Sinh nói đang ở thiên lao mới phản ứng lại. 
Đợi đã, bọn họ sao lại chạy đến thiên lao rồi? 
Nàng nghĩ như vậy, cũng thắc mắc hỏi. 
Đầu bên kia Huyết Thanh Châu một trận trầm mặc. 
Phương Sinh than thở khóc lóc đem sự tình hắn trồng hoa giả nói một hồi, lại thầm hận thành chủ Phong Nguyệt Thành chuyện bé xé ra to. 
"Nghe nói thiên lao này vài ngàn năm nay đã không dùng đến. Vậy mà hôm nay vì chúng ta mà sử dụng lại?!" 
Bạch Lang:...... 
Đây không phải nên hỏi bản thân ngươi sao? 
Ngươi làm chuyện gì ngươi không rõ ràng sao? 
Trải qua nhiều lần bị Phương Sinh hố, Bạch Lang nghĩ Phương Sinh cũng không đáng tin cậy, nhưng mà nàng cũng không nghĩ tới đối phương không đáng tin cậy đến mức như vậy. 
Thám thính tình báo không thành, còn tự đem bản thân tống vào thiên lao. 
Nàng hít một hơi thật sâu: "Cho nên các ngươi cái gì cũng chưa điều tra được?" 
Phương Sinh:...... 
Hắn sau khi than hãn một hồi mình cay đắng khổ cực ra sao mới ý thức được không đúng. 
Long Nhật Thiên hình... hình như là lão bản của hắn. 
Hắn xấu hổ cười cười. 
Bạch Lang cảm thấy, may mắn mình không trả tiền trước, bằng không sẽ phải chết tức đương trường mất. 
Phương Sinh tiếp nhận lần truyền âm này chính là vì cầu Long Nhật Thiên cứu hắn thoát ly biển khổ, lúc này nghe ra thanh âm của nàng không đúng, ngữ khí nhanh chóng biến hóa: "Bất quá...... tuy rằng vào thiên lao, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483118/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.