Edited by Hari.
Nghe thấy sư tôn nghiến răng nghiến lợi nói, Bạch Lang lúc này mới phản ứng lại bản thân vừa nói cái gì.
Nàng che miệng, trong lòng có chút chột dạ.
Qua một lát, nàng nhìn biểu tình sư tôn tuy rằng tức giận, nhưng cũng không có ý tứ muốn phạt nàng, mới nhỏ giọng nói: "Nhưng còn không phải vậy sao?"
"Còn không phải cái gì?" Yến Phất Quang liếc xéo nàng.
Bạch Lang vội vàng lắc đầu.
"Không có không có, ta sao có thể ngóng trông sư tôn sắp xếp hậu sự, để lại di ngôn chứ."
Yến Phất Quang:......
Hắn tức đến mi tâm nhảy dựng.
Bỗng nhiên cảm thấy giấc mơ tối hôm qua có lẽ cũng không phải là diệt thế linh tinh gì, mà là ám chỉ chính mình sẽ bị tên nghịch đồ này làm cho tức chết!
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn một mảnh sương lạnh.
Chén rượu cầm trong tay không chỉ đã sánh hết rượu ra ngoài, đến cái chén cũng nứt từng đường từng đường, vỡ tan.
Chỉ cần một tích tắc, là có thể hôi phi yên diệt.
Bởi vì lời nói vừa nãy, Bạch Lang lần này nhạy bén biết được sư tôn vì cái gì mà tức giận, khó có khi không chống đối sư tôn, sau khi do dự, duỗi tay giữ chặt ống tay áo sư tôn.
Bạch Lang kéo một chút, không nhúc nhích.
Không khỏi lại trộm nhìn hắn một cái, lại kéo.
Yến Phất Quang quay đầu, ánh mắt rất không tốt.
Bạch Lang nhấp môi nói: "Cái kia, sư tôn, ta không có ý nghĩ người sẽ không tốt. Ta cũng lo lắng người."
"Người xem, thường những người thực sự lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483104/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.