Edited by Hari.
Không khí bỗng trở nên trầm mặc.
Bạch Lang xấu hổ nhìn Già Ly thánh tăng cười cười, có chút lo lắng đối phương sẽ không chữa bệnh cho sư tôn nàng.
Tiểu sa di bên cạnh đã tức đỏ cả mặt.
Già Ly lại chỉ nhẹ lắc đầu.
"Hồi Xuân Đường của Thái Thanh Tông cũng chỉ có Dược Lê Đảo mới có thể so sánh. bần tăng xác thật không bằng."
Hắn ngữ khí khiêm tốn, không hề đem lời nói vừa rồi của Yến Phất Quang để ở trong lòng. Ngược lại làm cho Yến Phất Quang có vẻ hơi không lễ độ.
Hắn hơi hơi nhướng mày, rốt cuộc không nói nữa.
"Cái kia...... Thánh tăng, sư tôn của ta bị thương, có thể giúp hắn nhìn một chút hay không."
Bạch Lang thấy sư tôn không mở miệng, chỉ có thể tự mình đánh vỡ cục diện xấu hổ.
Tiểu Bạch Long so với lúc trước khi Già Ly rời khỏi Thái Thanh Tông cũng không có gì thay đổi, chỉ là cảm giác hơi gầy đi một chút, lúc này mở to hai mắt nhìn nhìn, đáy mắt mềm mại, làm cho người khác cơ hồ không đành lòng cự tuyệt.
Già Ly ánh mắt hơi lóe, nhớ tới lần đó ở Cô Sơn cũng như vậy, tiểu long kia chỉ cần túm lấy tay áo hắn lắc lắc, hắn liền không đành lòng.
Bạch Lang ngoan ngoãn nhìn về phía Già Ly thánh tăng, đôi mắt chớp cũng không dám chớp chờ đợi đối phương.
Ánh mắt Già Ly liếc hướng Yến Phất Quang, vừa vặn hắn cũng ngẩng đầu lên.
Hai người nhìn nhau trong chớp nhoáng.
Hắn giấu đi tâm tư trong mắt, hơi hơi gật đầu.
"Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483097/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.