Edited by Hari. 
Đương nhiên, cuối cùng Bạch Lang vẫn là gian nan ăn xong cây kẹo hồ lô kia. 
Nàng biểu tình trên mặt kỳ dị, chua đến phát ghê răng, khóe mắt rõ ràng nhìn thấy tia nước mắt. 
"Ngon quá!" 
Nàng cường điệu một lần, nước mắt chảy càng thêm dũng mãnh. 
Cố Xuân Lăng:...... 
Hắn nguyên bản muốn nói nếu không muốn ăn thì thôi không cần cố gắng. 
Kết quả Bạch Lang lại thề son sắt nói ăn ngon, thậm chí...... nước miếng cũng từ khóe mắt chảy xuống dưới. 
Cố Xuân Lăng tuy rằng nửa tin nửa ngờ, nhưng dưới do dự, lời muốn nói vẫn là không có nói ra. 
Dưới cách suy nghĩ của người bình thường, nếu không muốn ăn đều sẽ nói ra. 
Hắn ánh mắt dừng một chút. 
Nhìn bộ dáng của Bạch sư muội, hẳn là...... cũng không tệ lắm đi? 
Bạch Lang nước mắt chảy thực mãnh liệt. 
Khi nàng tới trên núi, một cây kẹo hồ lô rốt cuộc đã ăn xong. 
Nàng lúc này đôi mắt sưng sưng, càng ăn càng bình tĩnh. 
Trên khuôn mặt nhỏ tuyết trắng có một loại cảm giác siêu thoát thế tục, giống như trong nháy mắt thăng hoa rất nhiều. 
Cố Xuân Lăng ở ngay bên cạnh lại không cảm giác được. 
Nhưng là tiến vào trong điện, Yến Phất Quang lại hơi hơi nhíu mày. 
Hắn ánh mắt vốn dĩ là dừng ở trên người Cố Xuân Lăng bước vào điện trước, lúc này không khỏi lại dời qua nhìn về phía Bạch Lang. 
Như thế nào cảm giác hơi thở trên người ngốc long này có chút không đúng? 
Bạch Lang khi tiến vào điện lùi lại sau một bước, dừng ở phía sau đại sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483063/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.