*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rời khỏi mật thất, Phượng Chương Quân và Luyện Chu Huyền men theo đường cũ trở lại tầng một của Hương Phù Ngọc chiểu lâu, đi qua cửa tiếp theo, nhanh chóng xuyên qua bể sương trì còn lại.
Ra khỏi khu vực sương trì là xem như đã bước vào địa giới của Vu nữ Tây Tiên Nguyên. Chỉ thấy trước mắt là tuyết trắng mênh mông, xuất hiện một con đường thênh thang bằng ngọc, chỉ phương hướng chính xác cho bọn họ.
Hai người đi theo con đường này, ước chừng bốn năm trăm bước, trên cánh đồng tuyết bỗng xuất hiện vài tòa khuyết lâu* bạch ngọc.
(*Khuyết lâu: đây là một loại kiến trúc thường gắn liền với tường thành hoặc nằm ở vòng ngoài tường thành. Bên dưới là vật liệu đá vững trãi; bên trên xây lầu các bằng gỗ, không có cửa hoặc là dạng cửa hai lớp.)
Thán phục khuyết lâu lung linh kỳ tú xong, Luyện Chu Huyền cũng chú ý thấy phía trên lầu cao có lắp đặt máy bắn tên. Mà dưới chân khuyết lâu xuất hiện hai cỗ thi thể của quái vật, phía sau lưng cắm đầy những mũi tên trong suốt, lực đạo rất lớn, cơ hồ xuyên thấu qua xác chết.
"Ngươi không có phép thông hành của Tây Tiên Nguyên, khuyết lâu sẽ không để nguơi đi qua." Phượng Chương Quân đột nhiên nói.
"......" Luyện Chu Huyền nhìn nhìn thi thể bị bắn đến biến thành con nhím, rùng mình một cái, "Vậy làm sao bây giờ, sao ngươi không nói sớm!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/910373/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.