*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên này Luyện Chu Huyền xem thấu tâm tư các sư huynh đệ Tả Ngạn Diệp, bên kia Phượng Chương Quân tâm tư thanh minh lại bất động thanh sắc*, chỉ hỏi: "Những người trong lều có gặp nguy hiểm đến tính mạng không?"
(*tâm tư thanh minh lại bất động thanh sắc: trong lòng hiểu rõ nhưng ngoài mặt vẫn không tỏ vẻ gì.)
Tả Ngạn Diệp lắc đầu: "Điều này thì không có, chỉ là ngủ rất say, thỉnh thoảng còn nói mớ vài câu, nghe có vẻ không phải là mộng đẹp."
"Ta vào Tây Tiên Nguyên xem sao." Phượng Chương Quân quyết định.
Vài người áo vàng Đông Tiên Nguyên xung quanh đại hỉ, muốn dẫn đường cho hắn thay lời cảm tạ.
Phượng Chương Quân lại kéo riêng Luyện Chu Huyền sang một bên: "Ngươi lưu lại bên ngoài."
"Tại sao?" Luyện Chu Huyền không hài lòng, ""Ta muốn đi theo ngươi!"
Phượng Chương Quân nói: "Hiện tại tình huống trong tây Tiên Nguyên không rõ."
"Vậy càng nên chiếu ứng* lẫn nhau không phải sao?!" Luyện Chu Huyền kiên trì.
(*chiếu ứng: chăm sóc, chiếu cố, giúp đỡ, phối hợp)
Phượng Chương Quân đáp lại vô cùng khí phách: "Ta không cần chiếu ứng."
"Không cần? Không cần còn mang ta đến chỗ này làm cái gì? Du xuân sao!"
Luyện Chu Huyền thấy hắn dầu muối không ăn, dứt khoát nhỏ giọng giả bộ uy hiếp: "......Nếu ngươi dám vứt ta ở ngoài này, đám đệ tử Đông Tiên Nguyên này dẻo miệng như vậy, lúc trò chuyện đừng trách ta lỡ miệng, đem chuyện xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/910371/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.