"Hương Khuy sắp kết thúc, nhắm mắt lại, chuẩn bị sẵn sàng."
Luyện Chu Huyền lên tiếng nhắc nhở Phượng Chương Quân, sau đó lại bắt đầu đếm ngược: "Ba, hai, — —— "
Theo con số cuối cùng, là một tiếng bấm tay lanh lảnh. Phượng Chương Quân bỗng nhiên mở hai mắt, phát hiện mình đã trở về tầng hầm trong Tư Quá lâu.
Hắn và Luyện Chu Huyền ngồi tĩnh tọa dưới đất như cũ, bên cạnh là thi thể Hoài Viễn và tro cốt của Tằng Thiện, mà trước mặt bọn họ, hương triện dùng để thi triển Hương Khuy vừa vặn cháy hết.
Nếu tính ra, toàn bộ quá trình Hương Khuy cùng lắm cũng chỉ có hai khắc*, nhưng bọn họ lại dùng chút thời gian ngắn ngủi như vậy nhìn hết cuộc đời của hai con người —— từ nguyên nhân đến hận sinh, cuối cùng quy về tịch diệt*, đơn giản chỉ như một giấc mộng hoàng lương*.
(*2 khắc= 30 phút)
(*quy về tịch diệt: trở về cõi vĩnh hằng)
(*giấc mộng hoàng lương: ý nói giấc mộng đẹp, ngắn ngủi, không có thật.
Ngày xưa Lư Sinh đi thi không đỗ, vào hàng cơm nghỉ chân. Có một lão già cho mượn cái gối nằm. Lư sinh ngủ và chiêm bao thấy mình đỗ tiến sĩ, làm quan to, vinh hiển 20 năm, gia đình hưng vượng, con cháu đầy đàn, sung sướng thoải mái đến khi từ giã cõi đời. Tỉnh ra mới biết ấy chỉ là một giấc mộng, nồi kê nhà hàng còn chưa chín. Hoàng Lương có nghĩa là kê vàng.)
Phượng Chương Quân cũng không định cảm khái nhiều, đợi khi tâm thần đã hồi phục hắn liền chuẩn bị đứng dậy. Ai ngờ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/910368/chuong-28.html