*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Luyện Chu Huyền và Phượng Chương Quân sóng vai đứng ở phía nam sườn Tuyết sơn, bỗng nhiên có âm thanh nhạc khúc mờ ảo truyền đến.
Bọn người xoay người nhìn lại —— dưới chân núi là khe vực địa hình hẹp dài của Ngũ Tiên cốc, giống như một miếng ngọc phỉ thúy xanh biếc; con sông tuyết trắng chảy từ đỉnh núi xuống, phản chiếu màu trời xanh, biến thành một mảnh ruy băng mềm mại buộc trên viên phỉ thúy kia.
Mà cách đó không xa, một hàng ngũ cuồn cuộn dọc theo con đường uốn lượn hướng lên đỉnh núi. Mấy trăm người trang phục Ngũ Tiên Giáo, thổi sênh* đánh trống, nâng hương tung hoa, vây quanh giáo chủ Nặc Tạc Mã của bọn họ, cờ xí màu tím xanh phần phật tung bay trong gió núi.
(sênh: một loại nhạc cụ như sáo, có 13 ống)
"Đây hẳn là nghi thức đăng tiên."
Lần này người lên tiếng lại là Phượng Chương Quân: "Tuy rằng hình thức không giống ở Trung Nguyên lắm, nhưng cơ bản vẫn là đưa người được đăng tiên tiễn đến phúc địa tiếp dẫn, rồi từ phúc địa* thăng lên tiên giới.
(*phúc địa: mảnh đất được thần linh chúc phúc.)
Khi nói chuyện, đội ngũ đưa tiên đã đi qua trước mặt họ. Luyện Chu Huyền để ý quan sát, nhanh chóng nhìn thấy Tằng Thiện, nhưng trước sau không thấy Cổ Vương.
Cũng khó trách, trong mắt người khác là thịnh thế chưa từng có, đối với hắn lại chỉ là sinh ly tử biệt, chẳng bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/910364/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.