*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thí luyện cuối cùng không phải diễn ra trong mật thất tế đàn.
Cổ Vương và Nặc Tạc Mã chỉ chớp mắt đã không thấy bóng dáng. Được sự chỉ dẫn của các hộ pháp, chín người hợp cách còn lại rời khỏi tế đàn, đi tới rừng già sum xuê sâu trong đầm lầy.
Nơi này so với Tồn Cổ đường ở Lạc Tinh Chiểu càng hung hiểm quỷ quái. Trong không khí tràn ngập khói độc màu sắc xanh tím, hun đúc che trời. Nơi nước cạn đỉa bò lúc nhúc, nơi nước sâu cá sẫu ẩn núp. Đến mức nhu mạn buông xuống giữa không trung cũng không phân rõ được là thực vật kí sinh hay là đuôi của rắn độc.
Đám ngươi trầm mặc di chuyển trong đầm lầy, không khí vô cùng áp lực. Tận đến khi hộ pháp dẫn đường dừng chân.
Không biết từ khi nào khói độc đã tan đi bảy phần. Một tòa đại điện khổng lồ bằng đá, dây leo quấn quanh thân hiện ra, Nặc Tạc Mã và Cổ Vương đã đứng trước điện.
(đoạn miêu tả này thấy khá giống khu đền Angkor Wat- ảnh trên là khu vực mô phỏng lại khu đền tại khu vui chơi Đà Nẵng)
Thạch điện nhìn nguy nga, trang trí bên trong lại không có mấy. Ngoại trừ mấy pho tượng điêu khắc ngũ tiên, thì cũng chỉ có mấy chục cái giường đá cổ đá cổ xưa, phần lớn đều tàn khuyết không nguyên vẹn.
Càng quỷ dị hơn là trên giường đá, dưới mặt đất, thậm chí là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/910362/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.