*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quả thật là đại xà!
Phượng Chương Quân chưa phản ứng, thanh âm Luyện Chu Huyền đã truyền tới: "Không sao đâu, đều là 'Thần dạ du'."
Phượng Chương Quân lúc này mới phát hiện, mắt xà không chỉ có một đôi, chúng nó từ trước sau trườn lại đây. Trong nhất thời, âm thanh hí vang nổi lên bốn phía, tiếng gió từng trận, còn ẩn ẩn mang theo từng trận tanh hôi.
"Không sao đâu." Luyện Chu Huyền lặp lại lần nữa, ngữ khí bình tĩnh.
Ngay sau đó, Phượng Chương Quân nghe thấy một tiếng huýt tiêm tế*, trong bóng đêm xoay vòng.
(*tiêm tế: âm thanh cao vút, mỏng, tinh tế)
Cơ hồ ngay lập tức, âm thanh của xà ngừng lại, đôi mắt huỳnh lục từng cặp từng cặp biến mất, một lần nữa ẩn sâu trong động.
"Ta để chúng nó đi rồi." Luyện Chu Huyền nhẹ giọng nói, "Không thể chiếu sáng. Đại xà chỉ hoạt động ban đêm, ánh sáng mạnh sẽ làm mắt chúng bị thương."
Cùng lúc hắn giải thích, Phượng Chương Quân bỗng cảm giác được có thứ gì dán lên cánh tay mình.
Hắn theo bản năng lùi về sau nửa bước, ngay sau đó phát giác đấy là một bàn tay.
"..... Là ta." Âm thanh Luyện Chu Huyền không hiểu sao có chút biệt nữu*, "Đường phía trước có chỗ khó đi, ngươi bám vào ta, như vậy tiện hơn một chút."
(*không được tự nhiên, hành động bên ngoài thể hiện khác với suy nghĩ bên trong)
Nói, tay hắn một đường đi xuống, sờ tới bàn tay Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/244842/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.