*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mũi đao rỉ sắt đặt trên yết hầu, nhưng A Diên lại không thể động đậy.
Nó đang sốt cao, lại bị người thô bạo túm lấy ngực. Ứ thanh cùng máu khô đem nó bôi thành một đứa bé xấu xí bẩn thỉu, nhìn không ra dáng vẻ thanh tú ban đầu.
Mà cách A Diên không xa, trong góc nhà, hơn hai mươi hài đồng tuổi tác xấp xỉ nó, gầy yếu, dơ bẩn, quắt queo, như một đám tiểu quỷ chui ra từ bãi tha ma, cao thấp nức nở khóc.
Chỉ duy nhất một đứa trẻ không khóc, đứng đằng trước nhất, nỗ lực bảo vệ đồng bạn phía sau. Nó so với A Diên cao hơn nửa cái đầu, mặc cẩm bào hoa phục, bất quá đã dơ bẩn rách nát, nhìn như một hoàng tử gặp nạn.
"Không được động vào A Diên! Hủ Thủy chú* là ta dạy. Các ngươi muốn giết cứ giết ta!"
(*Hủ Thủy chú: lời nguyền nước làm thối rữa.)
Thiếu niên rống giận lớn tiếng, nhưng truyền vào trong lỗ tai mấy tên đạo tặc, cũng chỉ là tiếng chó con loạn kêu.
Bên trong đám đạo tặc đi ra một tên nam nhân ngăm đen tinh tráng*. Hắn đứng bên cạnh A Diên nhưng đôi mắt lại trừng trừng nhìn cẩm bào thiếu niên.
(*cường tráng, đô con)
Thiếu niên khẩn trương đến phát run, lại không hề dời đi ánh mắt. Nhưng dũng khí ấy trong mắt tên nam nhân, lại là một loại khiêu khích.
Chỉ thấy hàn quang chợt lóe, theo sau là tiếng kêu nghẹn ngào thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/244834/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.