"Ta đến đây để xem cô chết hay chưa?" Trình Đan kiêu ngạo, thấy em gái mình không có một chút sức lực nào liền cười phấn khích, vẻ mặt thật khiến người ta phẫn nộ.
Sao một người chị có thể nói với em gái của mình như vậy? Cả hai đều là hóa thân của hoa sen hai màu, cả hai đại diện mỗi người một nửa hòa làm một sao lại ganh ghét, đố kỵ nhau.
"Bây giờ muội có khác gì đã chết đâu." Trích Tâm xem như đã nhìn thấu được lòng của Trình Đan, lúc ở đài Thanh Long biết chị gái không tin mình cô đã thất vọng biết chừng nào rồi.
"Vậy để ta giúp muội một tay, tiễn muội đi bầu bạn với Sở Hoàng." Nói xong Trình Đan dùng ma lực chưởng một chưởng về phía Trích Tâm.
Cô nàng dùng tiên lực đỡ nhưng rồi cũng bị hất văng ra một đoạn, cô từ từ đứng dậy bất ngờ trước linh lực của chị gái mình, cô chợt nhận ra: "Chính là tỷ, tỷ là người đã điều khiển Hồng Dịch bay thẳng vào người của Sở Hoàng sư huynh." Sức mạnh hiện tại Trích Tâm cảm nhận được nó rất giống với cái ngày hôm xảy ra chuyện.
Trình Đan di chuyển chậm rãi đến chỗ của Trích Tâm: "Bây giờ muội nhận ra cũng đã quá muộn rồi, thời hạn ba ngày của Hoa thần cũng sắp hết, ta không đợi được đến lúc Đế tôn phạt muội, ta đến đây để rút ngắn thời gian hành hình lại, cũng xem như cho muội bớt đau khổ sớm."
Sức mạnh của Trình Đan đã vượt ngoài sức tưởng tượng, hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-nang-ma-tu-bo-tat-ca/3375348/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.