Đêm đó An Minh một mình bay đến Vong Xuyên, cô đi một mình bởi vì bản thân cô yên tâm khi biết xung quanh đây vẫn luôn có thiên binh canh gác. Quận chúa đứng bên bờ Thiên giới, đón lấy thuyền của một ông lão để đưa cô sang bờ bên Ma giới. 
"Cô nương muốn sang bên kia nhưng lại không mang theo gì bên người, không biết cô đến là vì chuyện gì?" Ông lão vừa chèo thuyền vừa bắt chuyện với quận chúa. 
Thấy ông lão có vẻ tò mò chuyện của mình, quận chúa cũng tiện hỏi thăm: "Ông làm nghề đưa thuyền sang sông này đã lâu chưa?" 
"Tôi đã từng đưa Tiên đế và Chiến thần sang đây, chắc lúc đó cô nương còn nhỏ tuổi lắm." Lão cười. 
An Minh tự cho rằng hôm nay cô sang bên đó để gặp bằng hữu nên không cần phải mang theo gì hết, cô cũng đã lựa một bộ trang phục rất nhã nhặn và giản dị. Quận chúa còn hỏi xem ông lão có thấy giống vậy hay không. Hai chữ bằng hữu thốt ra từ miệng của quận chúa nghe thật ngượng làm sao. 
"Cô nương rất xinh đẹp, tuy không có gì trên tay nhưng lại là người nắm giữ tất cả." Vừa dứt câu ông lão vuốt râu và cười to một cái, thuyền cũng đã cập bến, An Minh tiến vào lãnh địa của Ma giới. An Minh có vẻ khá thích thú với người lái đò này, tuy chỉ là một ông lão râu tóc bạt phơ nhưng dường như ông ấy nhìn thấu được rất nhiều chuyện. An Minh đi dạo xung quanh xem tình hình sơ bộ như thế nào, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-nang-ma-tu-bo-tat-ca/2761462/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.