Tối hôm đó, quận chúa đang nằm nhắm mắt trên giường thì cô phát hiện có tiếng bước chân đột nhập vào trong phòng, nhanh trí quận chúa đã tóm được hắn trong màn đêm bao phủ.
An Minh bất ngờ khi gặp người quen: "Lăng Phong? Sao huynh lại ở đây? Không phải người của Thiên An Môn không được phép xuống núi khi không có lệnh sao?"
Lăng Phong lo cho An Minh nên mới lén đến đây: "Đợi mai huynh về huynh sẽ nhận lỗi với Chấn Vương sư huynh sau, ngược lại huynh hỏi muội chẳng phải muội đã hứa với huynh là không được đưa ra quyết định một mình sao? Muội có biết một mình đến Ma giới cứu người như vậy rất là nguy hiểm không?"
"Huynh biết chuyện rồi à?" Quận chúa ngạc nhiên.
Khắp Thiên giới đều biết Chấn Vương điện hạ trở về từ Ma giới không sao nhưng mà còn Lăng Phong, hắn không biết quận chúa như thế nào hết, cô có ổn không? Bọn họ có làm khó gì cô không, Lăng Phong thật sự rất lo cho An Minh.
"Muội không sao, Ma tôn vẫn còn ở trong Thiền Cảnh muội nghĩ rằng hắn chưa sẵn sàng gặp Huyền Khương lúc này đâu." Quận chúa nhẹ nhàng đặt tay của mình lên tay của Lăng Phong như một lời an ủi hắn, kêu hắn đừng lo nữa.
Lăng Phong biết mấy ngày hôm nay quận chúa đều có tâm sự nhưng lại không tiện để nói với hắn: "Có phải muội nghi ngờ ta chính là Ma tôn không?"
"Lăng Phong à muội không có ý đó." Quận chúa phản đối ngay.
Lăng Phong kéo tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-nang-ma-tu-bo-tat-ca/2761459/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.