Sau khi A Ngư rời khỏi hòn non bộ không lâu thì gặp được Từ Khác.
Tuy váy sẽ không rơi xuống nhưng A Ngư vẫn không tự nhiên như cũ, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng Từ Khác.
Nàng lại không biết dáng vẻ hiện tại của nàng là gì, vẻ mặt kinh hoảng, tóc tai hỗn độn, trên mép váy vẫn còn dính chút bụi đất.
Chú ý tới đôi mắt hơi sưng đỏ của nàng, tim Từ Khắc lập tức xoắn chặt lại.
Lúc tất niên Tứ ca có tặng cho hắn một bộ tiểu thuyết, bên trong có chuyện về mỹ nhân và thư sinh ở vườn hoa dưới ánh trăng, cũng có vài chuyện chơi bời trăng hoa không nên xem nhưng khiến thiếu niên không nhịn được mà đọc kỹ từng trang, ví dụ như công tử ăn chơi trác táng vừa ý tiểu cô nương nên dùng chút thủ đoạn cưỡng ép tiểu cô nương rơi vào tay hắn, mà A Ngư trước mắt rõ ràng là dáng vẻ mỹ nhân bị làm nhục mà Từ Khác tưởng tượng.
"A Ngư, ai bắt nạt muội hả?" Thân thể run run, Từ Khác ôm một tia hy vọng trong lòng mà hỏi.
A Ngư đã bình tĩnh hơn so với lúc bị đứt thắt lưng, nàng cúi đầu, lời nàng nói có bảy phần thật ba phần giả: "Vừa rồi Đại cô nương cố ý đẩy muội ngã một cái, còn kêu muội biến đi, muội không dám đắc tội nàng ta nên mới lén trốn, vốn định trực tiếp quay về Tây viện, nhưng đi tới đi lui đã bị lạc đường, nãy giờ mới tìm được đường ra."
Từ Khác nghe vậy, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-bieu-thuc-hoa-tan-trang/2690976/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.