Từ Tiềm đã về tới viện, vẻ mặt của Từ lão thái quân vẫn hiền hòa, nở nụ cười tràn đầy vui vẻ, giống như một người mẫu thân trẻ tuổi phát hiện hài tử của mình học được cách đi đường, đối với Từ lão thái quân mà nói, con trai của bà mà nhớ nhung một cô nương cũng là tiến bộ lớn đáng để khoe khoang.
"Coi người vui vẻ kìa, cũng không phải là lần đầu tiên được làm bà bà đâu." Phương ma ma đỡ Từ lão thái quân dậy, vừa đỡ chủ tử vào phòng trong vừa trêu ghẹo nói.
Từ lão thái quân bùi ngùi nói: "Lần chọn con dâu trước đã là chuyện hai mươi năm về trước nha!"
Phương ma ma hiểu rất rõ, đừng nói chủ tử, hôn sự Ngũ gia cuối cùng cũng có manh mối, bọn họ đều kích động.
Vào phòng trong, Từ lão thái quân thong thả thoải mái mà dựa vào giường, Phương ma ma quỳ một bên nhẹ nhàng bóp chân giúp bà. Hai chủ tớ đều đang suy xét sự việc, một chốc sau, Từ lão thái quân mở miệng nói trước: "Ngươi cảm thấy đứa nhỏ A Ngư kia thế nào?"
Phương ma ma đã hầu hạ Lão thái quân mấy chục năm, hiện giờ hai người chủ tớ đã sớm nói chuyện thoải mái với nhau, động tác trên tay Phương ma ma không ngừng, mỉm cười nói lời trong lòng ra: "Nhan sắc kia của Tứ cô nương, e là nhìn khắp Kinh Thành cũng không tìm ra được người đẹp hơn nàng, thảo nào khiến cho Ngũ gia nhà chúng ta động lòng, chỉ là Tứ cô nương nhỏ nhắn và yếu ớt, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-bieu-thuc-hoa-tan-trang/2690957/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.