Cuối tháng ba, tới ngày Tào Quýnh thành hôn rồi!
Tuổi của Tào Luyện và Tào Quýnh đều đã khá lớn, hai người đã cô đơn nhiều năm như vậy, quan viên hoặc dân chúng ở Kinh Thành đều cảm giác vấn đề nằm ở người kế mẫu Giang thị, nghi ngờ Giang thị cố ý muốn chậm trễ hôn nhân đại sự của hai huynh đệ bọn họ. Bây giờ Tào Quýnh thành thân, vẫn là do Giang thị đến Tạ phủ ba lần mới có được hiền thê cho nhi tử, rốt cuộc lời đồn cũng tự sụp đổ.
Giang thị vui sướng, còn vui hơn việc đón nhi tức phụ vào cửa.
A Ngư, Từ Tiềm ôm theo Nguyễn Nguyễn đến tham dự hôn lễ.
Lúc tân lang vén khăn voan lên, A Ngư đứng trong nhóm nữ khách, tò mò mà nhìn tân nương tử.
Lại nói, đây là lần đầu tiên A Ngư thấy vị Nhị tẩu này của nàng.
Tào Quýnh vô cùng hứng thú mà vén khăn voan lên, không hề che giấu vui sướng của bản thân.
Khăn voan bị hắn vén lên thật cao, lộ ra gương mặt của tân nương tử Tạ Hương Vân.
A Ngư nghiêng đầu nhìn, vừa nhìn thấy dung nhan như tiên nữ của Tạ Hương Vân đã hiểu tại sao Nhị ca thà giải tán tất cả thông phòng cũng phải hao hết tâm tư để lấy Tạ Hương Vân về nhà, nếu nàng là nam nhân, nàng cũng...
Bỗng nhiên A Ngư ngừng một chút.
Nếu nàng là nam nhân, vậy nàng muốn thành thân với loại nữ tử như thế nào nhỉ? Tạ Hương Vân xinh đẹp, thanh tú, kiều diễm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-bieu-thuc-hoa-tan-trang/2690833/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.