Sau khi Lục công công đến tìm tôi, lão cũng đã mời Thuận Vũ và những người còn lại ra ngoài để nói chuyện riêng với tôi
- Lão ăn mày...ông mau chỉ tôi cách thoát khỏi đây nhanh lên!
- Haizzz...ở đây lão nô là Lục công công, không phải lão ăn mày! Công chúa người mau bình tĩnh lại đi, trở về Nam quốc không phải rất tốt sao?
- Nhưng tôi không muốn ở đây! Ông mau...mau chỉ tôi cách trở về khu lăng mộ Nguyệt Y đi mà! Hic...hic...
- Aissss... đến lão còn không có cách làm sao chỉ cho người đây! Công chúa thân yêu của lão, ngoan nghe lời lão...từ từ khi công chúa nhớ lại mọi chuyện sẽ tự khắc muốn ở lại Nam quốc thì sao?
- Ông không chỉ ta sẽ tự tìm cách...bây giờ ông cút ra ngoài đi, để tôi yên!
- Được...được...lão nô lui đây! Công chúa tính tình vẫn như trước, vẫn bướng bỉnh!
Sau khi lão ấy rời đi, tôi trùm chăn lên toàn bộ cơ thể ngồi nhìn cảnh vật xung quanh, dò tìm một lỗ hỏng nào đó biết đâu sẽ là cổng không gian để trở về thì sao? Nghiễm Nhi từ bên ngoài đi vào dẫn theo hai cung nữ khác trên tay cầm y phục và trang sức đi đến
- Công chúa...để em hầu hạ người thay y phục!
- Khi nãy cô nói cô tên là gì?
- Dạ là Nghiễm Nhi ạ!
- Ò...Nghiễm Nhi, ở đây có chỗ nào chơi không?
- Công chúa, người muốn đi dạo Ngự Uyển không? Thay y phục xong em sẽ đưa người đi!
- Được được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ve-tien-kiep-gap-nguoi-thuong/3551468/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.