Sáng hôm nay, thay vì thuê người chở đến tôi đã thuê xe để tự mình đi theo app dẫn đường để đến khu lăng mộ Nguyệt Y. Trời hôm nay vẫn xanh trong và đầy nắng, không khí có hơi se lạnh, tất nhiên là không có dấu hiệu của trời mưa rồi! Đường đến khu lăng mộ cũng không quá khó đi, khoảng tầm 40 phút tôi đã đến nơi.
Vẫn là con đường mòn cùng với hàng cây cổ thụ ở ven đường như hôm qua, dự báo thời tiết hôm nay vẫn không có mưa nhưng trời lại tắt dần đi ánh nắng. Tôi quyết tâm hôm nay sẽ hỏi chuyện lão ăn mày kia xem rốt cuộc nơi này thờ phượng ai mà lại thần bí như vậy. Tôi bước nhanh vào bên trong mặc cho gió đang nổi lên một cách lạ thường.
- Ngươi còn đến đây để làm gì? Không sợ ta bắt ngươi đi sao?
Ông lão ăn mày đứng sau lưng tôi cất giọng
- Á...a....a...ông định hù tôi đứng tim tại đây à? Người hay q.ủ.y mà xuất hiện không có một tiếng bước chân vậy?
Tôi hét lớn vì giật mình, trong lồng ngực tôi còn nghe cả tiếng tim đập như sắp rơi ra ngoài * bịch...bịch...bịch...*
- Ta hỏi ngươi đến đây làm gì?
- Tôi chỉ muốn đến đây tham quan thôi! Tôi hỏi ông một chuyện được không?
- Ngươi có giúp ta tìm công chú không? Nếu không thì cút!
Lão ta quay đi, trên tay vẫn ôm khư khư bức tranh như hôm trước
- Nếu ông không trả lời chuyện tôi hỏi thì tôi không giúp ông tìm công chúa!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ve-tien-kiep-gap-nguoi-thuong/3551460/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.