Ấy thế nhưng, bên tai ta lại văng vẳng giọng ca ngọt như mía lùi của bà vú Giang năm xưa:
"Đêm đông Sơn Nam lạnh lẽo,
chàng men theo ánh trăng non bắt con cá rô đồng,
thiếp nương theo dấu chân chàng hái mớ rau cải xanh.
...
Đêm đông Sơn Nam lạnh lẽo,
chàng nhóm lửa, thiếp đồ xôi,
những đứa trẻ ỉ ôi tám chuyện đất trời.
...
Đêm đông Sơn Nam lạnh lẽo,
chiếc chăn bông đắp chung cả nhà
chúng ta nói cười rôm rả,
khó khăn nhọc nhằn đều tan vào hư vô..."
Cũng trong đêm đông nọ, ở Sơn Nam có hai đứa khùng vừa hí húi nướng khoai vừa thì tha thì thụt:
- Đã sang giờ Sửu rồi, sư phụ mà biết ta chưa ngủ chắc chắn ta no đòn. Vô Ưu đừng mách sư phụ nha!
- Yên tâm. Ta thà chịu đòn còn hơn để Tứ Tứ bị tổn hại.
Vô Ưu quả quyết khẳng định. Ta vui vẻ hỏi hắn:
- Sao Vô Ưu cưng chiều ta ghê thế?
- Cưng chiều thê tử là bổn phận của đấng nam nhi.
- Xi! Ai thèm làm thê tử của ngươi?
Ta làm kiêu. Vô Ưu cáu ầm ĩ:
- Không làm thê tử của ta chả nhẽ ế già?
- Sao lại ế già? Ta vẫn còn nhỏ mà đã xinh đẹp rạng ngời rồi, sau này lớn lên chỉ e nghiêng nước nghiêng thành, các công tử mang trầu cau đến ngõ xin hỏi cưới khẳng định đếm không xuể.
- Ta còn sống sờ sờ ra đây, Tứ Tứ ăn gan hùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421524/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.