- Vậy thực tại của thần thiếp có Hoàng thượng không?
Ta hỏi dò. Hoàng thượng lạnh lùng đáp:
- Không.
- Thế tương lai của thần thiếp thì sao?
- Cái đó còn phụ thuộc xem thái độ trong thực tại của nàng như nào.
- Hoàng thượng nói như vậy chẳng khác nào thần thiếp đang yêu đơn phương người.
- Không sai.
- Nếu Hoàng thượng không có chút tình ý nào với thần thiếp, tại sao lại ôm thần thiếp mãi không rời?
- Trẫm không cho phép mình bạc đãi phi tần.
- Thế nhưng thần thiếp lại nghe đồn Hoàng thượng lạnh nhạt với Hiền phi và Lương phi. Từ đầu năm tới giờ, người mới chỉ tới Hiền Lương cung có hai lần.
- Tin đồn vĩnh viễn chỉ là tin đồn thôi.
- Vậy sự thật là gì ạ?
- Sự thật là từ đầu năm tới giờ, trẫm chưa tới Hiền Lương cung lần nào cả.
- Như thế vẫn được gọi là không bạc đãi phi tần sao?
- Thương nhớ để trong tim.
Hoàng thượng lập luận. Ta khó chịu chất vấn:
- Ngay cả khi ở bên thần thiếp, Hoàng thượng cũng thương nhớ các nàng ấy ư?
- Ừ.
Ta xị mặt. Hoàng thượng hôn môi ta, cười cười hỏi:
- Sao? Không vừa ý hả?
- Thần thiếp không dám. Thần thiếp chỉ muốn vùi mình trong hồ Sương Giá để quên đi nỗi đau yêu đơn phương này thôi.
- Không được. Cái lạnh trong hồ Sương Giá rất khắc nghiệt, người không có võ công sẽ chịu không nổi.
Hoàng thượng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421508/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.