Ta không rõ chàng có nghe thấy không, nhưng ta cứ hát thôi, hát cho vơi đi nỗi muộn phiền trong lòng. Kẻng báo canh năm, ta chợt thấy những ngón tay của chàng động đậy. Khi đó, trời vẫn còn nhá nhem tối, ta còn chưa kịp vui mừng thì đã bị cung nữ của Hoàng hậu tống cổ ra ngoài. Ở bên trong, Hoàng hậu hân hoan reo lên:
- Hoàng thượng đã tỉnh! Người đâu! Mau! Mau đi báo tin cho Thái hậu và Thái thượng hoàng.
Ta còn nghe thấy cung nữ kể công giúp chủ nhân của Phượng Hoàng cung:
- Bẩm Hoàng thượng, suốt mấy ngày hôm nay, Hoàng hậu lo lắng cho người đến mất ăn mất ngủ. Người xem! Hoàng hậu gầy xác xơ ra rồi. Chỉ vì muốn lấy máu làm thuốc dẫn cứu người, Hoàng hậu đã không ngần ngại để mười đầu ngón tay của mình bị thương tổn.
Hoàng hậu mắng mỏ cung nữ:
- Im ngay! Ai cho các ngươi nhiều lời?
Các cung nữ vẫn to gan làm màu:
- Bẩm Hoàng thượng, cho dù hôm nay có bị phạt, nô tì cũng phải nhiều lời. Hoàng hậu nương nương đối với chuyện tình cảm quả thực rất ngốc nghếch, trong khi các phi tần khác tìm đủ mọi cách để tranh sủng, nương nương lại chọn cách yêu thương Hoàng thượng trong thầm lặng. Rằm tháng nào nương nương cũng cầu nguyện, chỉ mong Hoàng thượng luôn bình an.
- Bẩm Hoàng thượng, tình cảm Hoàng hậu dành cho người bao la như biển rộng, nương nương từng nói với nô tì nếu Hoàng thượng có mệnh hệ gì, nương nương sẽ không đủ dũng cảm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421506/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.