🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta chợt rùng mình. Tứ Tứ? Đã rất lâu rồi ta không nghe thấy cái tên đó. Nam nhân thích ta thì nhiều, nhưng người có tính chiếm hữu cao e rằng chỉ có một.



Vô Ưu! Vô Ưu của ta! Là Vô Ưu đó!



Vô Ưu hoá ra không hề bị chó đá ngã xuống ao. Vô Ưu hoá ra vẫn chưa ngỏm củ tỏi. Là lá la! Ta vui quá xá! Cơ mà, ta giận sư phụ quá cơ. Người nỡ lòng nào bịa chuyện lừa ta, hại ta đau đớn khổ sở. Ta cũng giận Vô Ưu nữa. Mười năm qua, tại sao Vô Ưu không tới Sơn Nam thăm ta? Hắn... không nhớ ta sao? Ta đã rất nhớ hắn. Ta nhớ giọng điệu ngang tàng, bá đạo của hắn. Ta nhớ cả vẻ đẹp ma mị của hắn. Ta từng nhìn thấy viễn cảnh hắn chưa thăng thiên, hắn chỉ là đang đi chơi đâu đấy thôi, rồi năm ta mười chín tuổi, hắn sẽ quay về tìm ta, đưa ta đi chu du thiên hạ. Khi đó, ta cười rồi lại khóc, khóc rồi lại cười, cho rằng bản thân mình chỉ đang huyễn hoặc mà thôi. Bây giờ mới biết, ta vốn đã sớm nhìn trước được tương lai. Chỉ có điều, ta ngu muội, mãi tới tận khoảnh khắc này mới nhận ra hắn. Nam nhân đẹp đến mức câu hồn đoạt phách, nếu không là hắn thì còn là ai được nữa? Ta quả thật đã quá hồ đồ rồi. Ta quay người, ngang nhiên nhìn thẳng vào mắt Vô Ưu, cố tình nói lời chọc tức hắn:



- Dân nữ chưa gả đi, chưa phải người của ai cả. Mong công tử thận trọng lời nói, kẻo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421480/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Vẫn Còn Thương Nhớ, Mà Người Đã Thờ Ơ
Chương 11: Tố chất lươn lẹo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.