🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

[Lưu ý: Đây là một câu chuyện về một triều đại không có thật. Toàn bộ tình tiết, nhân vật, bối cảnh trong truyện đều là hư cấu.]



...



Vô Ưu đang luyện võ, nghe tin dữ liền hớt hải phi tới chỗ ta. Hắn đỡ ta ngồi xuống, khẽ nâng chân ta lên, chua xót nhìn gót chân của ta, buồn bã hỏi:



- Đau không?



Ta lắc đầu. Hắn lại hỏi:



- Không đau sao khóc?



- Khóc thương cho cái bàn chân bị mất trinh tiết á.



- Sao bàn chân lại bị mất trinh tiết?



Vô Ưu tò mò hỏi. Ta giải thích:



- Phượng Yến sư tỷ bảo ta không được cho nam nhân xem bàn chân của mình, chỉ nên cho phu quân tương lai xem thôi. Ơ... cơ mà... từ đã... sư tỷ nói vậy khác nào rủa phu quân tương lai của ta không phải nam nhân. Sư tỷ đáng ghét! Dám xỉa đểu ta cong tớn! Ta còn lâu mới cong!



Ta gào to quá hay sao mà Phượng Yến sư tỷ đang vẽ tranh sơn thuỷ trong phòng khách cũng phải nói vọng ra:



- Vô Tư hâm đi bắt bẻ câu từ của ta. Ý ta chỉ đơn giản là ngoại trừ phu quân của muội, muội không nên thân mật với ai cả thôi chứ nào có chê muội cong?



- Đúng rồi. Muội không cong. Muội thẳng đét à! Muội đang thích một đứa trai đó nha!



Vô Ưu khó chịu hỏi ta:



- Ngươi dám! Ngươi thích đứa nào?



- Dám chứ sao không? Ta thích Vô Ưu đó a!



Ta buột miệng nói. Vô Ưu thở phào nhẹ nhõm.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421478/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Vẫn Còn Thương Nhớ, Mà Người Đã Thờ Ơ
Chương 9: Người khoác áo rồng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.