Cao Diễn Phiên ngoại 1
Ta nằm trên giường, mê man bất tỉnh.
Ta nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, ta nghe thấy tiếng mẫu hậu khóc lóc bên cạnh ta.
Nhưng mà, hình như thiếu đi giọng nói của ai đó, người đó có biết ta sắp c.h.ế.t hay không?
Ta hôn mê trên giường tầm bảy ngày.
Ta chậm rãi mở mắt ra, mẫu hậu gầy yếu đi rất nhiều, ta biết bà đang lo lắng cho ta.
Hoàng huynh đăng cơ, phong ta làm Khánh thân vương, mọi người trong phủ đều cho rằng ta không qua khỏi.
Bây giờ, ta tỉnh lại, cả vương phủ vui mừng khôn xiết.
Chỉ có mình ta, chỉ có mình ta buồn bã không vui.
Ta hỏi mẫu hậu, nàng đi đâu rồi.
Mẫu hậu chỉ nói, đã ta tỉnh rồi, liền không thể tiếp tục ở lại vương phủ, phải quay về hoàng cung.
Trước kia ta từng cho rằng, ta là hoàng tử được sủng ái nhất, ta muốn gì được nấy.
Cho nên ta nghĩ, chờ đến lúc ta có thể thành hôn, ta sẽ muốn tiểu nha đầu ngốc nghếch kia.
Những ngày tháng nằm trên giường, mọi thứ đều mơ hồ, chỉ có bóng dáng của nàng càng thêm rõ ràng.
Lần đầu tiên gặp nàng, nàng nhỏ xíu, đi theo phía sau Lý Mộng Kỳ, Lý Mộng Kỳ tài hoa hơn người, ta liền nghĩ, sao Lý Mộng Kỳ lại lợi hại như vậy.
Ta vây quanh Lý Mộng Kỳ, có lẽ là cảm thấy ở gần nàng ta một chút cũng có thể có tài văn chương giống như nàng ta.
Lúc chơi đùa, ta quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-deu-la-nguoi-xuyen-khong/3577531/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.