Chúng ta đến Giang Nam.
Chúng ta có một tiểu viện.
Hắn nói, đây chính là nhà của chúng ta.
Ta liếc nhìn Nguyệt đang im lặng không nói, còn có Phong Hồng và Vương Cửu Nhi đang đùa giỡn bên cạnh cây hải đường, còn có một vị đầu bếp làm bánh ngọt.
Ừm, ta về nhà rồi, trong nhà này ngoại trừ hai người chúng ta, còn có mấy người này.
Nguyệt là thị vệ trung thành nhất của hắn, Vương Cửu Nhi là đứa trẻ mồ côi mà hắn nhặt được ở biên quan lúc đi đánh giặc, Phong Hồng là tức phụ tương lai của đứa trẻ mồ côi đó.
Đúng vậy, là tức phụ tương lai của hắn, không liên quan gì đến ta.
Còn về phần vị đầu bếp làm bánh ngọt kia, món sở trường của ông ấy chính là làm bánh hạt dẻ, chỉ vì biết làm bánh hạt dẻ, mà từ đầu bếp làm bánh ngọt của hoàng gia biến thành đầu bếp làm bánh ngọt của vương phủ, lại biến thành đầu bếp làm bánh ngọt của người bình thường.
Người khác là từng bước thăng tiến, còn vị đầu bếp làm bánh ngọt này lại quay về điểm xuất phát.
Cho nên hắn là từ khi nào bắt đầu thích ta, là từ lúc cướp bánh hạt dẻ trong tay ta sao?
Ta hỏi hắn, hắn chỉ cười.
Cho nên lúc hắn bán sắc lấy lòng tỷ tỷ ta đổi bản vẽ, lúc nhìn thấy ta đi dạo phố với Tôn Trí Văn, tên này có phải đã muốn đánh vào m.ô.n.g ta rồi hay không?
Cho nên hiện tại lúc làm chuyện đó, hắn luôn tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-deu-la-nguoi-xuyen-khong/3577523/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.