Ta và tỷ tỷ được đưa về phủ Tể tướng.
Nam nhân kia dặn dò tỷ tỷ, mọi chuyện hắn đều đã sắp xếp, bảo tỷ tỷ chăm sóc tốt cho ta, đừng để ta xảy ra chuyện gì, nếu không sẽ không tìm được người nghe lời như vậy nữa.
Tỷ tỷ còn muốn hỏi, nhưng nam nhân kia không cho phép.
Tỷ tỷ cũng sợ nam nhân đáng sợ kia đi, sợ thì tránh xa ra, còn cứ bám lấy làm gì.
"Tôn Trí Văn cũng không thích muội lắm đâu."
Đường lối suy nghĩ của đại tỷ này thật sự là kỳ quái.
Tôn Trí Văn không đi như vậy thì có thể làm sao, cãi nhau một trận với Nhị hoàng tử, sau đó bị lôi ra ngoài c.h.é.m đầu, ta bị gán cho danh hiệu dâm đãng phóng túng, liên lụy đến danh tiếng của nữ quyến toàn bộ phủ Tể tướng sao.
Cái gọi là càng giấu càng lộ, không nói gì cả, đối với hắn ta tốt, đối với ta cũng tốt.
Tuy rằng không muốn để ý đến nàng ta, nhưng ta vẫn là một con ch.ó săn.
Ta giả vờ đau lòng: "Tỷ tỷ nói đúng, Vân Nhi phúc mỏng, không tìm được lang quân đối xử với ta thật lòng. Ta biết Nhị hoàng tử nhất định sẽ nghĩ cách để ở bên tỷ tỷ, bất kể sau này tỷ tỷ và Nhị hoàng tử có dự định gì, ta nhất định sẽ ngoan ngoãn phối hợp, đến lúc đó tỷ tỷ nhớ đến tình nghĩa tỷ muội bao nhiêu năm nay, để muội muội được bình an sống đến già là được rồi."
"Ừm."
Tỷ tỷ chỉ khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-deu-la-nguoi-xuyen-khong/3577515/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.