🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bên bờ sông.



Nhìn từ xa, từng chiếc đèn hoa sen trôi theo dòng nước, ánh sao lấp lánh, mờ ảo rực rỡ.



Giọng nói của Cao Diễn ít đi vài phần kiêu ngạo ngày thường: "Nguyện vọng của bọn họ nhất định đều sẽ thành hiện thực, đèn hoa sen tuy nhỏ bé, nhưng lại có thể mang tất cả lời chúc phúc đến phương xa."



Ta không đáp lời.



Hắn thấy ta mãi không đáp lời, liền cao giọng: "Ngươi nói xem có đúng không!"



Ta nhìn hắn ta, nghiêm túc nói: "Trôi không xa lắm đâu, phía trước có người chuyên môn vớt đèn."



Cao Diễn nghiến răng nghiến lợi: "Thật sao? Lát nữa ta muốn xem xem ai dám vớt hoa đăng của bổn công tử."



Ta cảm thấy mình đã chọc giận hắn rồi.



Ta sờ sờ mũi có chút chột dạ, không dám đến gần bờ sông quá, sợ hắn một cước đạp ta xuống.



"Còn ngẩn ra đó làm gì, còn không mau lại đây cùng thả hoa đăng."



"À, đến đây."



Tuy rằng ta đã đi tới gần nhưng vẫn đứng ở vị trí hơi chếch phía sau hắn.



Nhỡ đâu thật sự bị đạp xuống thì sao?



Hắn hỏi ta: "Ngươi có nguyện vọng gì không?"







"Hy vọng ta và mẫu thân cả đời bình an thuận lợi."



"Vậy ngươi đoán xem ta có nguyện vọng gì?"



Ánh mắt thiếu niên sáng ngời, nhìn ta chằm chằm.



"Ừm~" Ta giả vờ suy nghĩ một chút, "Đoán không ra."



Thiếu niên cười rạng rỡ: "Cùng người con gái ta yêu thương, sống đến đầu bạc răng long."



Trong nháy mắt, ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-deu-la-nguoi-xuyen-khong/3577509/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.