Ở núi Mộc Linh có một loại hạt giống quý hiếm, mấy ngàn hạt giống ngâm trong thuốc mười năm mới ra một mẻ. Sàng lọc mấy bận chỉ còn hơn trăm hạt, gieo xuống đất dùng máu tươi tưới lên tức tốc nảy mầm. Cây cao hơn trăm thước tán lá san sát rộng che trời, phát ra ánh sáng như hội tụ linh khí, binh khí bình thường khó mà cắt đứt. Chính vì loài cây này khi xưa được dùng chặn ma quỷ đánh lên núi, kiên cố chẳng khác gì thành lũy, người đời lấy tên núi đặt cho nó, gọi là Mộc Linh Giáp bảo vật trấn sơn.
Họ định đến Mộc Linh nhờ giúp đỡ, dùng Mộc Linh Giáp ngăn lũ.
Trước mắt chỉ nghĩ ra cách này.
Chu Nhuận Thành sau khi bỏ ra mấy canh giờ với thi thể người đi trộm mộ kia, xương cốt hắn gãy chỉ trong một quyền, không phải do quyền kia quá mạnh mà là do người chết xương đã mục hết rồi. Khi khám nghiệm bên trong lềnh bênh rêu xanh bốc mùi thấy gớm này, hắn thấy mình tắm mấy ngày cũng không sạch nổi.
Sau khi ghi chép cẩn thận tình trạng thi thể, hắn vẽ lại dấu giày, mô phỏng lực đạo từ các ngón đến gót chân.
Giống hệt thương tích của Thạch Nghĩa.
Lần đó Thạch Nghĩa đi cùng Thanh Hồn, theo lời y nói người đột nhiên nhảy ra khỏi xe ngựa đâm đầu vào gốc cây bất tỉnh. Còn tại sao 'gốc cây' có hình dấu giày thì y không nói.
Mặc dù giống ở những điểm tiếp lực nhưng lực đạo tung ra lại mạnh hơn rất nhiều, rõ ràng có ý định muốn lấy mạng.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-nguoi-cach-biet-mot-troi-sinh-tu/1721410/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.