Đêm trăng tròn, Thanh Hồn ngồi bên hồ nước mượn ánh trăng soi mặt mình, đáy hồ rất cạn hoa văn trang nhã hoa thiên ngưu dưới trăng điêu khắc sống động như thật, bên cạnh hồ có kê một sạp trúc cạnh giàn nho, tán lá dưới ánh trăng như những phiến ngọc phỉ thúy trong suốt, những ánh sáng lốm đốm vẽ dưới đáy nước những bông hoa nhỏ li ti.
Bóng y đổ dưới trăng kéo thật dài
Đôi mắt hiện lên ánh nước tĩnh mịch.
Dải ánh sáng trên nền trời vẫn luân lưu lay động, nơi này được xây dựng quyền quý trang nhã nhưng cũng vì đó mà bốn bề hoang vắng, y ngồi ngẩn ngơ đến khi cá vẫy đuôi bắn nước lên mu bàn tay y. Y cúi đầu nhìn mình dưới nước mỗi lần thấy những biến chuyển trong mắt hắn đều cảm thấy rất thú vị, giống như một kiệt tác mơ hồ mà cuốn hút, nơi cuối chân mày có chút sắc lạnh, chỉ vào những thời khắc này y mới cảm thấy mình giống Thanh Hồn biết bao...
Đúng là huynh đệ một nhà...
Lục Khuynh Tâm chỉ đi lấy vài món ăn mà mất rất lâu thời gian, lúc về vẫn thấy y đang ngồi soi gương, cạnh nạnh:"Ngươi soi mặt mình dưới nước từ sáng đến giờ chưa xong sao? Cũng yêu bản thân mình quá."
"Ta không yêu mình thì ai yêu ta đây?" Y cười hết sức thâm thúy:"Đi lâu thế chắc là phát hiện gì rồi."
"Cũng không phải phát hiện gì đặc sắc..." y bỏ lên bàn vài món đơn giản, để tránh sự việc xảy ra như hôm qua mấy món này đều là do Nhan Lệ làm:"Lúc này đun củi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-nguoi-cach-biet-mot-troi-sinh-tu/1721382/chuong-86.html