Nghỉ ở một nơi có người chết không phải là lựa chọn tốt gì, Lục Khuynh Tâm xuống bếp lục được một bình rượu, nhóm lửa làm một đĩa đậu phộng rang mang về phòng, lúc này y đang thoa thuốc cho vết thương của mình, hắn khẽ khỏi:"Cần ta phụ một tay không?"
Thanh Hồn thoa thuốc qua loa:"Không cần đâu vết thương nhỏ ấy mà."
"Độc của ngươi có thuốc chữa không?"
Hắn đột nhiên trở nên dịu dàng, lời nói quan tâm khiến Thanh Hồn rùng mình hoảng sợ:"Đó là một loại võ công tuyệt thế."
"Ta nói là độc ngươi trúng khi bị bắt." Lục Khuynh Tâm hết sức kiên nhẫn:"Nhuận Thành nói độc mới độc cũ chất chồng khó trị tận gốc, ngươi cũng là một người học y sao không quan tâm đến sức khỏe của bản thân mình vậy?"
"Chu công tử đúng là y thuật cao thâm, tại hạ bái phục, bái phục."
Lục Khuynh Tâm thấy rất buồn bực, đi lại giúp y lấy vài viên thuốc nghiền nát với nước trà đắng, lấy trong người ra một túi nhỏ chứa đầy mứt táo đỏ ngào đường bỏ vào trong bát hận không thể thẳng thừng nhét thẳng vào bụng tên kia: "Vậy, võ công tuyệt thế gì đó của ngươi có giúp ép độc ra được không?"
"Đương nhiên.." Thanh Hồn đáp không đầu không đuôi là đương nhiên được hay đương nhiên không. Hắn không rõ là y có ý tứ gì bưng chén thuốc đưa cho y uống.
Bỗng một tiếng va chạm xèo xèo cháy khét rầm trời vang lên quả cầu lửa hồng rực lao thẳng đến chạm vào cửa gỗ liền bốc cháy phừng phừng, trong quả cầu lửa đó còn có nhựa thông, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-nguoi-cach-biet-mot-troi-sinh-tu/164524/chuong-10.html