Dịch: Vãn Phong 
*** 
Thẩm Hương vẫn không phát hiện ra, chỉ cúi đầu nói: “Nô tì vốn cũng không biết, nhưng mấy ngày trước khi sắp xếp lại di vật của A Cẩm thì phát hiện ra một đơn thuốc kích thích trong một quyển sách. Vì thế nô tì liên tưởng tới sáng ngày hôm đó, bệ hạ và nương nương cùng rời khỏi Hàm Thúy Các, rồi bộ dạng lo sợ bất an của A Cẩm. Còn nữa, mấy tháng sau đó, cô ấy cứ luôn nói mình đã phạm phải sai lầm lớn. Lúc ấy nô tì chỉ nghĩ là cô ấy lo là nương nương sẽ trách tội cô ấy vì đã tiếp cận bệ hạ, không ngờ còn có chuyện này…” 
Thương Lâm cảm thấy đầu óc trống rỗng, giống như là đang đi trên mây, không cẩn thận một cái là sẽ rơi xuống đất. Cô cố hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng bên tai vẫn không ngừng vang vọng những lời của Thẩm Hương. 
Sáng ngày hôm ấy, cô và Dịch Dương cùng rời khỏi Hàm Thúy Các… 
Cô tới nơi này lâu như vậy, chỉ có một lần rời khỏi Hàm Thúy Các vào buổi sáng, đó chính là lần chạy tới tìm Dịch Dương để bày tỏ rồi cuối cùng xảy ra quan hệ. 
“Nương nương… không biết sao?” Cuối cùng Thẩm Hương cũng phát hiện ra điều khác thường, do dự nhìn Thương Lâm. 
Thương Lâm khẽ mỉm cười, vờ như không có chuyện gì, nói: “À, đương nhiên là bổn cung biết, nhưng nói cho cùng thì chuyện này không được sạch sẽ lắm, nói ra sẽ làm ảnh hưởng tới thanh danh của người đã mất.” Thấy mặt Thẩm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-hoang-thuong-cung-phe/2817273/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.