Dương Dương tức giận lấy hết hạt dưa trong lồng: “Con chim ngu ngốc gọi nhầm tên rồi!”
Nhưng vào ngày hôm sau, con vẹt bị người ta đầu độc và không thể nói nữa.
Ám vệ của ta nói là người của Giang An ra tay.
Dương Dương đau lòng khóc: “Biết thế ta đã tặng cho Giang An, nhưng con vẹt cũng sẽ không gọi tên hắn, hắn cần làm gì chứ!”
Giang An đã âm thầm tranh giành với ta nhiều năm, phụ hoàng chỉ dùng những việc đơn giản để an ủi hắn.
Khi Giang An lớn lên, tham vọng cũng ngày càng lớn, để lập bè kết đảng không từ bất cứ thủ đoạn nào, thậm chí còn phái người bắt Dương Dương.
Nhưng Giang An không biết, ám vệ của ta đã theo dấu bọn bắt cóc tìm được đến Thượng Thư Bộ Binh, khi người của ta chuẩn bị hành động thì lại tự diễn trò cứu Dương Dương.
Thừa tướng bảo ta tạm thời án binh bất động, vì sau lưng Giang An không chỉ có Thượng Thư Bộ Binh, mà hiện tại tốt nhất là ẩn nhẫn, chờ đợi thời cơ ra tay một lần giành thắng lợi.
Kể từ đó, Dương Dương không bao giờ vào cung nữa, mà trái lại Giang An được phong làm Tấn vương, thường xuyên đến phủ Thừa tướng.
Càng lui tới nhiều, tin đồn Giang An và Dương Dương có tình ý với nhau cũng lan truyền ra ngoài.
Phụ hoàng nghe được tin đồn này, liền bảo Dương Dương là nữ nhi độc nhất của Thừa tướng, là lựa chọn tốt nhất cho vị trí thái tử phi.
Nhưng phụ hoàng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-hoang-de-hoan-doi-cam-giac-cho-nhau/3682802/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.