Ta tiện tay tát thêm vài cái nữa vào mặt Linh Nguyệt rồi bị cung nữ bên cạnh Thái hậu đè xuống đất.
"Đánh một trăm trượng cho ai gia!"
Ta hào hùng phất tay: "Cho bổn cung thêm một trăm nữa! Bổn cung không muốn chép kinh gì cả! Dùng gậy thay cho bút!"
Dù sao cũng không phải ta đau.
Ta nằm trên ghế, nghe tiếng gậy không ngừng vang lên, liên tục la lối: "Sao đồ ăn trong cung Thái hậu không ngon, các ngươi đều ăn không đủ no à?"
"Được, được, được." Thái hậu giận đến mức mặt cứng đờ, "Gọi Ngự lâm quân tới! Ai gia không tin không trừng trị được nàng ta!"
Ngự lâm quân chưa đến, nhưng Giang Trì, người lẽ ra phải lên triều sớm, đã vội vã xông vào cung Từ Ninh của Thái hậu: "Mẫu hậu, xin hãy nương tay!"
Thái hậu run rẩy ngón tay chỉ vào Giang Trì: "Con vì con tiện nhân không kính trưởng bối này, mà không lên triều sao?"
Ta bình tĩnh đứng dậy khỏi ghế, còn cẩn thận đỡ lấy Giang Trì, người đang ôm m.ô.n.g lảo đảo.
"Mẫu hậu muốn thần thiếp chép trăm lần kinh tâm, vậy thì xin Hoàng thượng cứ về trước, thần thiếp chép xong rồi sẽ về."
Sau một hồi hỗn loạn như vậy, Giang Trì nào dám để ta ở lại cung Từ Ninh: "Hoàng hậu theo Trẫm đi, Linh Nguyệt không sao, cứ để nàng ta chép kinh đi."
Sau lưng là tiếng mắng của Thái hậu cùng tiếng khóc của Linh Nguyệt, Giang Trì kéo ta về thẳng cung Thiên Nguyệt: "Túc Dương, nàng cố ý phải không?"
Ta lườm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-hoang-de-hoan-doi-cam-giac-cho-nhau/3682796/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.