7.
Vì nắm quyền quản gia trong tay nên mọi hành động của người trong phủ ta đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Có tiểu sai lén đến báo tin rằng Thiệu Bồi Khuynh đã bí mật đi gặp đại phu.
Thế là ta cũng mượn cớ ra phố mua sắm để âm thầm tìm đến vị đại phu đó.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Thiệu Bồi Khuynh quả nhiên là bị "bất lực" thật. Tuy nhiên, vị đại phu kia nói rằng có thể chữa được, chỉ là thời gian sẽ hơi lâu một chút.
Ta vừa mừng vừa lo trở về phủ, vừa bước chân vào cửa đã nghe tin Sở Vân Hoa bị trẹo chân.
Một vị tướng quân võ nghệ siêu quần mà cũng biết trẹo chân sao? Người nữ nhân này xem ra cũng rất biết cách phối hợp diễn kịch đấy chứ.
Như vậy xem ra, việc không có sinh hoạt vợ chồng lại có được một cái cớ vô cùng hợp lý.
Ta bỗng cảm thấy Thiệu Bồi Khuynh thực sự quá t.h.ả.m. Hai lần thành thân, hai đêm động phòng, vậy mà đến giờ vẫn còn là "trai tân"!
Nhưng niềm vui sướng trên nỗi đau của người khác chưa kéo dài được bao lâu, ta nhận ra tần suất Thiệu Bồi Khuynh ghé qua chỗ ta bắt đầu dày đặc hơn.
Lúc thì giúp ta xới đất cho mấy chậu hoa, lúc lại săm soi xem trong phòng ngoài hiên có chỗ nào cần sửa sang hay không.
Tóm lại là mọi việc vặt vãnh, hắn đều xắn tay áo lên tranh làm hết.
Mà phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-binh-the-cua-phu-quan-da-cung-hoi-cung-thuyen/5210047/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.