4.
Binh lính đương nhiên không nhận ra ta, nên đã chặn ta lại bên ngoài doanh trại.
Đang lúc khó xử, Thanh Lộ liếc mắt nhìn thấy Trúc Ngạn, thị vệ thân cận của Thiệu Bồi Khuynh.
Trúc Ngạn người này ngoài việc trung thành mù quáng với Thiệu Bồi Khuynh ra, thì thực chất nhân phẩm cũng khá ổn, ít nhất đối với vị Tướng quân phu nhân trên danh nghĩa như ta thì vẫn rất cung kính.
Tối qua ta có lén hỏi hắn về những lá thư ta viết suốt ba năm qua, hắn ấp úng nói rằng, Thiệu Bồi Khuynh đã đem đốt sạch cả rồi.
Những lá thư đó không tới một trăm thì cũng phải tám mươi bức, vậy mà hắn lại đem đốt sạch sành sanh.
Ta gật đầu, thế thì yên tâm rồi! Dược tính vốn thấm qua hương trầm và mực trên giấy thư, đốt đi càng tốt, khói t.h.u.ố.c bay vào mũi, d.ư.ợ.c hiệu lại càng thấm sâu.
Trúc Ngạn đi tới, khoảnh khắc nhìn thấy ta, trên mặt hắn xẹt qua một vẻ kinh ngạc. "Phu... phu nhân, sao người lại tới đây?"
Ta chỉ chỉ vào hộp thức ăn. "Tướng quân chưa dùng bữa sáng, ta có làm ít bánh ngọt và một bát d.ư.ợ.c thiện dưỡng vị, đặc biệt mang tới cho chàng."
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Trúc Ngạn vẻ mặt đầy khó xử. "Tướng quân hiện đang bàn bạc đại sự cùng Sở tướng quân, e là... không có thời gian gặp người, hay là cứ giao cho thuộc hạ đi."
Ta rất hiểu chuyện mà mỉm cười gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-binh-the-cua-phu-quan-da-cung-hoi-cung-thuyen/5210044/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.