Châu Ân Hoan về tới Hoa Hiên Điện đã thấy Cố Tử Yên đứng khoanh tay chờ nàng, vẻ mặt của nhỏ y hệt như đao phủ sắp chém chết tội nhân.
Nàng rùng mình một cái rồi giả lả chạy đến bên cạnh nhỏ.
"Cố tỷ tỷ tỉnh lại rồi ư? Thái y của Vương gia thật là lợi hại."
Cố Tử Yên nheo mắt nhìn nàng một lượt, nhỏ nói: "Ta nghĩ nếu mà ngươi có cái đuôi chắc cũng vẫy được mấy chục cái rồi."
Nàng dắt nhỏ vô trong, ân cần hỏi: "Có bị ấn nhân trung hay là châm cứu không?"
Cố Tử Yên lườm nàng một cái không thèm trả lời.
A Tố từ mọi nơi trong hành cung quay về, dâng cho nàng một tờ giấy dài, trên đó ghi chi chít tên họ và hoàn cảnh từng người, còn có cả địa chỉ.
"Nô tì đã chọn qua, đây là những người lai lịch trong sạch, hoàn cảnh thảm thương có thể dùng." A Tố nói.
Nàng nhìn qua một lượt những cái tên cũng hoàn cảnh của họ, người nào cũng là nghịch cảnh, người thì thiếu nợ ngập đầu, người thì phụ mẫu bệnh nặng, người thì bệnh tật không dứt. Kết quả này rất vừa ý nàng, muốn có người tốt để dùng đương nhiên phải cho họ lợi ích trước để họ nợ một cái ân tình thì mọi chuyện dễ nói hơn rất nhiều. Than ấm trong mùa đông, ra tay cứu giúp lúc khó khăn nhất chính là điểm mấu chốt lấy được lòng trung thành.
Nàng đưa tờ giấy cho A Tố.
"Ngươi gửi cái này đến phụ thân ta, nhờ cha chiếu cố từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-best-friend-khuay-dao-hau-cung/2981086/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.