Bắc Viễn giữ chặt Cố Tử Yên trong lòng, y nhìn nhỏ, đến lúc này đầu của nhỏ vẫn quay mòng mòng, đờ đẫn một lúc lâu mới định thần trở lại Cố Tử Yên hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
Nhỏ tỉnh táo trở lại, việc đầu tiên làm là thoát khỏi vòng tay y.
"Đa... đa tạ!"
Châu Ân Hoan chạy đến trước mặt Cố Tử Yến, nàng nhìn nhỏ từ đầu tới chân, khẳng định không có thương tích hay ảnh hưởng tâm lý gì nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Châu Ân Hoan vuốt vuốt lưng Cố Tử Yên như muốn trấn an nhỏ.
"Cô... không có việc gì chứ?" Bắc Viễn lên tiếng.
Bắc Viễn lúc này một thân áo gấm dính toàn bụi đất, y phục có mấy chỗ lấm tấm rách, y phủi phủi bụi đất trên người, cất giọng hỏi han.
Bắc Viễn cùng hoàng thượng cải trang vi hành đang yên ổn ngồi trên xe ngựa, hoàng đế bệ hạ đề nghị muốn đánh xe, thế là hắn chui lên ghế phu xe mặc cho y ngăn cản. Hắn đánh xe được một lúc thì không biết con ngựa kia trúng phải thứ gì, nó đột nhiên mất kiểm soát, tung vó thật cao lên trời rồi kéo xe chạy như điên, y thấy mọi chuyện không ổn thì lập tức nghiêng đầu ra ngoài quan sát, không ngờ trước vó ngựa đang hung hãn ập tới lại có một vị cô nương ngơ ngác giữa đường. Cô nương kia không tránh kịp e rằng sẽ bị xe ngựa giẫm bẹp. Y không nghĩ ngợi nhiều, nhảy ra ngoài xe mặc dù tốc độ xe ngựa không kiểm soát nhưng y một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-best-friend-khuay-dao-hau-cung/2981082/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.