Trình Hải thúc ngựa phi thẳng vào rừng, tay hắn ôm chặt eo nàng, Châu Ân Hoan ngồi sâu trong lòng hắn vững chãi. Cho dù ngựa có sải vó vun vút như tên bắn, nàng cũng chẳng mảy may lo sợ. Cảm giác có người chở che cho thật là ấm áp, trong lòng nàng dường như đã nảy sinh một sự ỷ lại nhất định đối với hắn, tim trong ngực đã dao động từ lúc nào.
Châu Ân Hoan ngước mắt nhìn Trình Hải.
Trình Hải rất tuấn tú, chiếc cằm nam tính, sóng mũi cao không tì vết, đôi mắt sâu thẳm không trông thấy đáy, đôi môi mỏng lúc cười lên vừa cuốn hút vừa tà mị, hắn có một gương mặt hoàn hảo. Bất kể là nhìn từ góc nào, mỗi nơi trên khuôn mặt kia lúc nào cũng anh tuấn vô song.
Nhiều lúc Châu Ân Hoan tự hỏi, trên thế gian này có người đẹp đến dường này chăng?
Hắn cảm nhận được nàng đang nhìn hắn, tay bất giác siết chặt nàng hơn. Trình Hải cất giọng dịu dàng: "Hoan Hoan có lạnh không?"
Gió đêm se lạnh thổi rì rào, thanh âm xào xạc hòa cùng tiếng ve kêu râm ran tạo thành một khúc nhạc ngân vang giữa màn đêm thanh lặng. Trình Hải một tay giữ dây cương, một tay vẫn ôm ghì lấy nàng. Hắn lo nàng bị lạnh bởi thân thể Châu Ân Hoan quá nhỏ nhắn mong manh, một vòng tay của hắn cũng có thể ôm trọn nàng. Tuy nhỏ bé là thế, nhưng người lại mềm mại ấm áp như bông, ôm được một lần lại muốn ôm chặt hơn, ôm nhiều thêm.
Châu Ân Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-best-friend-khuay-dao-hau-cung/2980997/chuong-55.html