Thạch Tu nhận được lệnh từ Vương gia, gã vội vàng mang chiếc hộp gỗ trạm khắc tinh xảo mà y hay để trên đầu giường đến.
Bắc Viễn đón chiếc hộp từ tay Thạch Tu, ánh mắt của tất cả mọi người dán chặt vào từng cử chỉ hành động của y. Ai nấy đều rất tò mò muốn biết rốt cuộc tính vật định tình của hai người bọn họ trong như thế nào. Nhất là Thái hậu, hai mắt bà sáng rực không kiềm được mà nôn nóng nói: "Con mở ra cho ai gia xem nào."
Y ngoan ngoãn nghe theo lời Thái hậu, nắp hộp được mở ra bên trong chỉ có vỏn vẹn một đôi đũa gỗ được đặt ngay thẳng trên lớp lụa đỏ.
Mọi người nhìn tín vật trên tay Vương gia rồi đưa mắt nhìn nhau.
Cái này cũng được gọi là tín vật định tình ư?
Cố Tử Yên nằm trên giường cố dỏng tai nghe ngóng. Nhỏ rất muốn biết vật định tình giữa y và nhỏ vật gì. Song, mọi âm thanh trong phòng đều tan biến hết, không gian yên tĩnh lạ thường. Nhỏ không nghe ngóng được vật kia rốt cuộc là cái gì.
"Một đôi đũa ư?" Thái hậu không tin vào mắt nhìn, bà sửng sốt hỏi lại như muốn nghe sự khẳng định từ miệng y.
Bắc Viễn gật đầu thừa nhận.
Nghèo nàn!
Thân là Vương gia tôn quý lại mang một đôi đũa gỗ làm vật định tình. Quả thật không hiểu tâm tư nữ nhân gì cả, đúng là ngốc nghếch hết chỗ nói. Đứa trẻ này đúng là chưa trải sự đời. Thái hậu thầm nghĩ trong lòng.
Nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-best-friend-khuay-dao-hau-cung/2980974/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.