Cố Tử Yên lướt ngang qua người Vương gia, rời đi nhanh như một cơn gió. Y xoay người lại nhìn theo bóng nhỏ, chẳng hiểu vì sao lúc này khi Bắc Viễn trông thấy tấm lưng gầy của Cố Tử Yên như có một lớp cô đơn phủ dài trên đó. Bắc Viễn nhanh chân bước vào trong điện, vội vàng đi tìm Thái hậu. Trong lòng y bộc phát cơn lo lắng mãnh liệt, nhất định Cố Tử Yên đã phát giác ra chuyện gì rồi. Cũng có thể mẫu hậu đã nói mấy lời quá đáng khiến nhỏ tổn thương chăng?
Thái hậu nhàn nhã thưởng trà, thi thoảng lại trò chuyện vói ma ma A Tịch đôi câu. Bà trông thấy Vương gia đến, vui vẻ gọi một tiếng: "Viễn nhi."
"Thỉnh an mẫu hậu." Y hành lễ.
Được Thái hậu xua tay miễn lễ, Vương gia vội vàng hỏi: "Mẫu hậu, đã xảy ra chuyện gì thế?"
"Con gặp Vương phi ở ngoài à?" Thái hậu không nhìn y, bà từ tốn đáp.
"Mẫu hậu đã nói chuyện gì với nàng? Thần sắc nàng ấy không được tốt lắm."
Bàn tay thanh mảnh đặt chén trà lên bàn, giọng điệu thản nhiên, bà nói: "Ai gia ban cho con bé một hưu thư, bảo nàng ấy sau ba năm có thể hưu con."
Vương nghe lời Thái hậu đáp, đầu y ong ong, mắt mở to nhìn bà.
Đây là góp tay giúp con dâu bỏ con trai mình à?
Hai người bọn họ còn chưa thành hôn, Thái hậu đã ban hưu thư. Rốt cuộc là mẫu hậu đang tính toán điều gì? Hưu thư không phải giấy trắng muốn vẽ, muốn viết, muốn vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-best-friend-khuay-dao-hau-cung/2980958/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.