Thứ kia lại cũng không vì cái tên này mà thay đổi, hai móng tay xám trắng bám trên vai Trì Diên càng bấm càng sâu, ánh mắt trống rỗng nhìn thẳng Trì Diên.
Nó đã không còn là người, chỉ là một oán quỷ không chút lý tính, không thể nói tình, so với cô gái trầm lặng thẹn thùng Trì Diên gặp lúc trước hoàn toàn là hai thứ bất đồng.
Trì Diên chỉ cảm thấy hai con mắt kia cách mình càng lúc càng gần, âm thanh chói tai như sóng điện radio cũ kỹ đứt quãng, mang theo một chút tạp âm "Ee...eee...eeee" ghé vào lỗ tai cậu vang lên ——
"Chết... Vì sao... Không phải là mày..."
"Đáng chết nhất... Là mày..."
Một cơn ớn lạnh dâng lên từ trong ngực, cậu rốt cuộc biết âm thanh tê tê...ê...eeee oán độc giống như sóng nhiễu trước kia nghe thấy rốt cuộc đang nói gì —— chúng đang hỏi cậu, người chết vì sao không phải là mày.
Trì Diên giãy giụa quay đầu, hướng về phía giường Diệp Nghênh Chi, gắng sức nhìn về phía hắn, giống như nhìn chằm chằm cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.
Diệp Nghênh Chi, cậu nhìn tôi đi, liếc mắt nhìn tôi một cái đi... Dù chỉ là liếc nhìn, cầu xin cậu...
Cổ họng cậu cấp tốc co rút, hao hết khí lực lại chỉ giãy giụa phun ra được một chữ "Diệp".
Trì Diên đã có thể cảm nhận rõ ràng đau đớn trên đầu vai bị siết, khí lực toàn thân dường như đều bị rút đi khi thứ lạnh lẽo tanh tưởi kia lại gần.
Cậu cảm thấy thân thể mình hình như cũng càng lúc càng lạnh, gần như sắp hòa làm một thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tuy/1691284/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.