Về phía nam.
Dọc theo dòng Hạ Giang, con sông dài và lớn nhất chảy từ thượng nguồn Xiêm quốc, ôm trọn một nửa đất đai Đại Cơ trước khi đổ ra biển, là vùng Giang Châu trù phú, màu mỡ.
Địa thế nơi đây ít núi non, đồng bằng trải rộng mênh mông, kèm theo vô số sông suối, kênh rạch nhỏ; khí hậu cũng ẩm ướt và ôn hòa hơn hẳn.
Vùng đất này hạ không quá oi bức, đông lại chẳng hề có tuyết. Quả nhiên là nơi sơn thủy hữu tình, đất lành chim đậu.
Song, cũng bởi thổ nhưỡng nơi đây mà dễ sinh ra các chứng bệnh ôn dịch, nhiệt độc vặt vãnh.
Giang Châu thành phố phồn hoa tấp nập, đa phần cư dân đều là kẻ tứ xứ lưu lạc, xen lẫn những thương nhân từ các tiểu quốc thường xuyên lui tới buôn bán giao thương.
Người Giang Châu vô cùng khéo tay, lại có tài nghệ buôn bán, từ cổng thành đông đến cổng thành tây đều là những sạp hàng bắt mắt cùng tiếng rao lanh lảnh.
Phía bên kia cầu đá, ẩn mình dưới hàng dương liễu rủ bóng, trong một con ngõ nhỏ treo đèn lồng, là một tiệm t.h.u.ố.c giản dị.
Bên trong chỉ lác đác vài ba khách, chủ yếu đều là nữ nhân.
Thời này, thầy t.h.u.ố.c đa phần là nam giới, thân phận địa vị cùng những căn bệnh thầm kín của phụ nữ ắt khó có thể chữa trị thỏa đáng.
May mắn thay, Giang Châu đột nhiên xuất hiện một nữ đại phu.
Nàng xưng là Tiếu Tiếu, một góa phụ phiêu bạt đến đây.
Khởi đầu, nàng chỉ bày biện một quầy t.h.u.ố.c nhỏ tại góc đường, trải ra tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022744/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.