Nhớ tới chồng tấu chương còn chất đống chưa được xử lý, Cơ Trường Uyên liền lặng lẽ quay về Ngự Thư phòng.
Bữa tối cũng chỉ dùng qua loa một chén canh tổ yến để lót dạ.
Cao Dục đã nghe tin về quỳ thủy của Khương Yên, liền nhẹ nhàng đến bên cạnh cùng với Tiểu Thuận T.ử xoa bóp thư giãn gân cốt cho Người.
“Giờ này đã trễ lắm rồi, Hoàng thượng nên nghỉ ngơi thôi. Nô tài đã thắp đèn và xông hương trong Dưỡng Tâm điện cả rồi.”
Cơ Trường Uyên xoa mi tâm, cảm giác uể oải xâm chiếm toàn bộ cơ thể.
Trong đầu bất chợt nghĩ đến người ở Trọng Hoa cung.
Nghe nói nữ t.ử khi có quỳ thủy thì không chỉ đau bụng mà toàn thân cũng rã rời.
Cảm giác hẳn là khó chịu lắm nhỉ? “Bãi giá đến Trọng Hoa cung đi.”
Có lẽ biết rõ không có khả năng Cơ Trường Uyên quay lại đây, cho nên đèn lồng đã tắt hết từ lúc nào.
Ngoài cửa là Tiểu Giác T.ử và Chu Châu đang gà gật.
Tiểu Thuận T.ử không cần Cơ Trường Uyên ra lệnh liền nhẹ nhàng đi đến che miệng bọn họ lại, tránh gây ồn ào làm mọi người thức giấc.
Cơ Trường Uyên quen cửa quen nẻo đi thẳng vào bên trong nội điện.
Trên giường nhô lên một khối đang phập phồng.
Dường như nàng có vẻ ngủ say sưa.
Vẻ mặt an tĩnh ngoan ngoãn như một con mèo con được cho ăn no đang thoải mái tận hưởng một giấc mộng đẹp vậy.
Hoàn toàn không còn một chút vẻ đau đớn khó chịu nào như hồi ban chiều nữa.
Cơ Trường Uyên phì cười một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022727/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.