Ông trời dường như không muốn tuyệt đường sinh lộ của những kẻ cố thủ nơi đây.
Đúng lúc thùng gạo cuối cùng trong trấn Quan Lạn bị vét sạch, nhóm Lại Nghệ trở về, mang theo tin mừng cho tất cả mọi người.
Một túi gạo, hai sọt thịt cá cùng vài bình rượu, tuy số lượng chẳng nhiều nhặn gì nhưng cũng đủ để giúp bọn họ cầm cự thêm một ngày.
“Thứ này… các ngươi lấy ở đâu ra?” Vương Thụy tính tình đa nghi y như phụ thân hắn, đến tận lúc này vẫn dò xét một lượt chứ chưa dám tin tưởng hoàn toàn.
Lại Nghệ hầm hừ không đáp lời, may mắn có một tên lính trong đoàn đi theo nhanh nhảu trả lời thay.
“Trên đường đi chúng ta gặp một gia đình đang đ.á.n.h xe bò hướng về thành Liễu Khê lánh nạn. Tuyết rơi quá dày, bánh xe bị kẹt không thể nhúc nhích, Lại Nghệ thể trạng cường tráng, hắn ta dừng lại dùng tay một phát lôi lên. Thấy vậy, những người kia cảm kích vô cùng, đồng ý chia một ít lương thực cho chúng ta.”
Người vừa nói là quân của Vương Thụy cử đi giám sát đám Lại Nghệ, nghe đến đây hắn ta đã yên tâm hơn, cũng thoải mái ra lệnh cho bà t.ử đi nấu cơm.
“Bấy nhiêu đây cũng chẳng phải nhiều, tiếp tục tìm cách đi.”
Lúc này Lại Nghệ mới nhăn mặt nói: “Ta đã đi vòng qua các trấn nhỏ xung quanh, chẳng có gì khả quan. Tình hình này chỉ có thể đi vào thành Liễu Khê, may ra còn có cơ hội tìm được nguồn lương thảo.”
Vương Thụy đang nằm trong diện truy nã gắt gao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022715/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.