Khương Yên mồ hôi đầm đìa, cảm giác kiệt sức khủng khiếp khiến nàng gần như không thể thở nổi, cùng với cơn đau xót từ toàn bộ cơ thể.
Nàng không còn sức lực để cử động dù chỉ là một ngón tay, đành để mặc Cơ Trường Uyên dịu dàng bế nàng lên, đặt ngồi trên đùi hắn, ôm trọn vào lòng.
Đã đến nông nỗi này, Khương Yên cũng chẳng còn câu nệ phép tắc. Nàng cần hồi phục sức lực thật nhanh để rời khỏi nơi đây, tránh châm thêm chút hứng thú nào cho tên Thái t.ử đang điên cuồng trong d.ụ.c vọng hoan ái kia.
Cơ Trường Uyên chưa từng nghĩ mọi chuyện lại tuyệt diệu đến thế. Hắn chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn tột cùng như giờ phút này, ngay cả khi được phong làm Thái tử, hay cưỡi con Hãn Huyết bảo mã lừng danh phi băng băng giữa trường săn của hoàng cung. Thậm chí, cảm giác khi hắn vung đao c.h.é.m g.i.ế.c những kẻ gai mắt, nhìn chúng nằm co giật trong cơn hấp hối trên vũng m.á.u đặc sệt, cũng không thể mang lại sự khoan khoái đến mức này.
“Không tồi, Tiểu Yên Tử, ngươi quả thật khiến Cô bất ngờ.”
Cơ Trường Uyên dịu dàng vuốt ve lọn tóc mai buông trên má Khương Yên, đoạn cúi đầu ghé sát tai nàng thủ thỉ như một tình lang đang lưu luyến không rời.
Nhưng Khương Yên đã chẳng còn chút tinh thần và khí lực để chống trả, nàng chỉ đành mặc cho đối phương ôm ấp, vuốt ve mình.
Nhìn qua, hai người chẳng khác nào một đôi tình lữ vừa trải qua cơn mặn nồng hoan ái. Hình ảnh đó đập vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022704/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.